Anh tâm tình: “Làm Trưởng thôn tuy khó khăn, song cũng có lắm chuyện vui
Cho đến nay, mỗi năm gia đình anh có tổng thu nhập 100 triệu đồng. Hoá ra, chiều hôm đó, Quốc cùng các bạn học đi chơi trong thôn, thấy người ta đang xúc cát đổ lên xe cải tiến, liền tò mò chạy đến nhấc thử xem nặng hay nhẹ.
Đáng hoan nghênh, ngoài việc làm kinh tế để nâng cao thu nhập, cải thiện đời sống cho gia đình, anh còn tích cực tham dự công tác tầng lớp và được người dân tín nhiệm bầu làm trưởng thôn nhiều năm liền. Sự nắm của tôi cuối cùng được đền bù bằng việc được giảm án trước hạn 3 tháng"- Quốc trầm mặc nhớ lại chuyện cũ.
Người thân và các thầy, cô giáo của Quốc, cùng bà con hàng xóm ai cũng nghĩ đến một tương lai xán lạn đang mở ra phía trước cho Quốc. Vì, những năm học cấp ba, Quốc luôn là học sinh giỏi và xuất sắc của trường.
Nào ngờ xe lật làm đổ cát xuống đường khiến những người chở cát bực bõ chửi mắng. Nhưng, éo le thay! Cuối tháng 5/1987, người trong thôn và cha mẹ Quốc tá hỏa khi chứng kiến cảnh Quốc bị Công an bắt còng số 8 dẫn đi. Chung cuộc anh cũng tìm ra cách để cải tạo ruộng nhiễm mặn cho riêng mình. Nụ cười tinh ma của anh Nguyễn Hữu Quốc bên cổng làng Cao Xá.
Anh đã thực hiện một quyết định rất táo tợn, đó là cải tạo diện tích ruộng mà người dân bỏ hoang do bị nhiễm mặn. Sau ngày ra tù, Quốc làm rất nhiều nghề, từ phụ hồ đến cuốc, cày thuê cho người trong làng để kiếm sống.
Hạnh phúc nhất là mình được đóng góp chút công sức còm cho bà con trong thôn, trong xã. Không kìm chế được tự ái, Quốc đã xông vào đánh người, gây thương tích. Tốt nghiệp lớp 12, Quốc nghĩ chắc rằng mình sẽ bước chân vào trường đại học để thực hành bao mơ ước, hoài bão của tuổi trẻ. Ngồi ngẫm lại quãng đời đã qua, tôi nhận thấy mình đã gượng đứng dậy từ vấp ngã là do sự nâng đỡ, dìu dắt, cảm thông của các cán bộ quản lý trại giam, của người nhà, cùng bà con lối xóm.
"Trong thời kì thụ án, tôi luôn được các cán bộ trại quan hoài khích lệ, chỉ dạy cho tôi điều hay, lẽ phải nên dần dần tôi nhận ra những sai lầm mà trước đó do tuổi xanh nông nỗi không nhận ra được. Nhưng rồi thấy thu nhập chẳng đáng là bao nên anh đã bỏ hết những nghề đó, chuyển sang làm ruộng.
Nhưng năm đó ruộng lúa bội thu; ngoài làm 4 mẫu ruộng cải tạo được, anh còn mua sắm thêm máy phay, máy tuốt lúa rồi làm nghề cơ khí.
Ngày cầm liềm ra bứt cỏ dại và đắp bờ, nhiều người khi đi ngang qua cứ nhìn anh rồi mủm mỉm cười, họ cho rằng anh là bị khùng.
Nhờ đó mà tôi đã xóa bỏ được tự ti để vươn lên sống có ích cho xã hội", Quốc san sẻ thật lòng.