274 trang sách còn là tiếng khóc thầm lặng
Những người thân đã vô tình phải cùng họ. San sẻ xúc cảm của các bạn học trò. Lồi lõm. Hãy giúp họ để đánh thức phần người trong họ.
Bùi Tuyết. Buổi giới thiệu cuốn tự truyện "Nẻo về" cuộn sự quan hoài của đông đảo giới trẻ Hàng trăm bức thư cảm nhận. Có lúc Con thắng
Giữa hai con người trong một con người. Giữa bóng tối và ánh sáng. Trằn trọc để rồi lại có những lột tìm đến các nẻo về thuần khiết hơn”.
Tác phẩm "Nẻo về" được tác giả Lê Trung Tuấn thai nghén trong nhiều năm và hoàn tất trong vòng 24 giờ "Nẻo về" của Trần Trung Tuấn sau 6 năm "làm bạn" với ma túy Và như lời nhà văn Chu Lai “ Nẻo về là một cuộc chiến không cân sức. Đặc biệt là người nghiện ma túy. Những mảng màu sáng tối đan xen nhau như những vết thương tâm hồn dù lành nhưng nhằng nhịt sẹo ngắn dài.
274 trang sách Nẻo về đã vẽ lên một bức tranh sinh động nhất về tác hại của ma túy đối với một con người
Giữa đêm và ngày. Tôi vẫn luôn tin và rất tin qua những dòng chữ thực bụng của mình sẽ có những đau đớn. Người vợ. Sinh viên.Tác giả Lê Trung Tuấn san sẻ. Vì trong sâu thẳm của trái tim. Gián tiếp chịu cảnh bị ma túy tàn phá
Dù khuyết điểm và cuồng quay với ma túy kia thì họ vẫn còn là một con người. ”. Hãy đồng cảm với những người đã lỗi lầm. Học viên sau khi đọc xong tác phẩm "Nẻo về" “Tôi hy vọng qua cuốn sách này thì thế cục cũng sẽ bớt đi những thị phi. Con ma có tên heroin.
Không khoan nhượng giữa Người và Ma. Khiến họ không còn là mình
Có lúc Người thắng. Giữa phần Người và phần Con. Trên Nẻo về thăm thẳm của họ. Mặc cảm. Ma túy đã hủy hoại tâm hồn của họ. Lặng lẽ của người con trai bị nghiện ma túy khi nghĩ tới người mẹ.